Bộ sưu tập siêu môtô đắt nhất thế giới

Hôm nay 29/7/10 bây giờ 8:37 AM cùng ăn sáng với C Trường ở K65, quay về gặp Điệt vào BHXH để lập sổ H, anh ta cố gắng không đụng mình, thất trớ trêu, mấy năm nay cũng không vào thành cổ thể dục nữa...
27/7/10 P Thắng nhận QĐ PTB QLCN mừng cho các em...hôm qua xuống nhà HỘI NGHỊ QUỐC GIA ăn cưới con nhà Tính-Xuyến cùng Kha – Tuyến – Dũng...không về kịp đi viếng mẹ vợ anh Vũ chị Liễu...    xephangvanban.com.14:30 PM gặp Phương để nói sự kiện 27/7/10 của Xim với nhà họ Vũ & biện pháp giải thoát...


THÀNH CỔ SƠN TÂY



Lớp lớp rêu phong phủ phủ đầy
Gần hai trăm năm bạn ở đây
Đã từng chứng tích nhiều sự kiện
Buồn vui cũng chẳng mấy gang tầy

Cửa Hậu Ủy ban thị xã đây
Cửa Tiền phố Quang Trung phường này
Cửa Tả chợ Nghệ to nhất thị
Cửa Hữu nơi... “Văn Miếu” xứ này

Nho nhỏ Thành Sơn thị xã ta
Trải bao biến cố cũng vậy mà
Nay gọi thị xã không tỉnh lỵ
Rồi sẽ tỉnh Sơn ta là ta...


                              tg: Vũ Tản Hồng



* Viết hồi 8:58 AM ngày 29/7/2010 tại 11 Phó Đức Chính; tg Vũ Tản Hồng.
Tôi làm giàu ở Mỹ thế nào?
Ảnh minh họa: moneyteachers.org.


Bỏ cuộc sống xa hoa ở Việt Nam, tôi lên đường sang Mỹ học thạc sĩ, mong đạt được giấc mơ Mỹ.
> Tôi định cư ở Mỹ
> Người Việt tiếp thu nhanh, hòa nhập chậm

Tôi sinh ra trong một gia đình có bố là luật sư, mẹ là bác sĩ. Do may mắn, gia đình tôi mua được bất động sản trước khi giá nhà đất bùng lên.

Trước khi sang Mỹ, tôi từng học tại một trường đại học nổi tiếng. Do có chút nhan sắc và tham gia một số hoạt động văn hóa trong trường nên tôi quen biết rất nhiều người nổi tiếng và giới thượng lưu. Cuộc sống của tôi lúc đó khá sung sướng. Tôi ngồi uống cà phê hằng ngày ở các khách sạn hay nhà hàng nổi tiếng.

Đến năm 2000, cha mẹ bán nhà, cố gắng cho tôi đi học thạc sĩ ở Mỹ. Sang tới đây, buổi sáng tôi đi học, buổi tối tôi đi làm thêm. Bất cứ việc gì tôi cũng làm từ chăm sóc người già, lau nhà, rửa bát ở quán ăn. Tôi không ngại, không xấu hổ, miễn là có tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình mặc dù bố mẹ tôi cũng có thể nuôi tôi ăn học đàng hoàng. Nhiều lúc tôi tủi thân vì trình độ văn hóa cao mà bị chủ nhà hàng chửi mắng nhưng tôi cam chịu vì còn hơn là không có việc làm.

Tôi vừa học vừa làm, ra khỏi nhà từ 6h sáng tới 10h đêm mới về đến nhà. Một tuần 7 ngày như vậy, mà tôi lại là con gái. Chắc ít người có thể lao động cật lực như tôi nhưng chưa bao giờ tôi hối hận vì đã từ bỏ cuộc sống xa hoa ở Việt Nam để đi tìm giấc mơ Mỹ. Tôi nghĩ, làm việc chăm chỉ rồi có một ngày tôi sẽ thành công.

Tôi tốt nghiệp với tấm bằng thạc sĩ, có việc làm tại một ngân hàng Mỹ, rồi lấy chồng Mỹ cũng là thạc sĩ. Sau 10 năm ở đây, tôi có một cô con gái xinh xắn và sắp đón chào bé gái thứ hai. Vợ chồng tôi thu nhập hơn 250.000 USD một năm. Mới hơn 30 tuổi nhưng hai vợ chồng tôi đã làm chủ 3 căn nhà và 13 căn hộ tập thể. Tất nhiên, 50% là do vay ngân hàng. Lúc lấy nhau, chúng tôi chẳng có tài sản gì, chỉ do chăm chỉ làm việc mà có thành quả hôm nay.

Hai vợ chồng tôi đều đi làm 60 giờ một tuần. Về nhà còn phải chăm sóc con cái, dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng. Ai cũng nói sao không về Việt Nam sống sung sướng, có người giúp việc. Nhưng tôi thiết nghĩ, ở đâu có tiền, có việc làm là nơi đấy mang lại hạnh phúc. Tất nhiên, quê hương vẫn là quê hương, nơi có cha mẹ, anh chị em, họ hàng, nhưng tôi không còn quen cuộc sống ở Việt Nam nữa.

Tôi về Việt Nam chơi, thấy người Việt Nam mua sắm còn tốn kém hơn ở Mỹ. Có những người bạn hai vợ chồng đi làm 8 tiếng mà vẫn thuê người giúp việc, còn than thở vất vả. Thiết nghĩ nước Mỹ giáo dục tôi làm việc chăm chỉ hơn. Vợ chồng tôi đi làm, còn kinh doanh mà vẫn chăm sóc con nhỏ. Dù chúng tôi không ai giúp đỡ nhưng thấy lúc nào cũng vui vẻ, tuy có bận rộn nhưng vẫn còn thời gian rảnh để đi chơi, du lịch hay ăn nhà hàng. Nhìn người Việt Nam bỏ ra vài trăm đôla mua điện thoại di động, tôi cũng thấy ngạc nhiên. Tôi ở Mỹ dù gọi là có thu nhập cao nhưng bao giờ tôi cũng dùng điện thoại miễn phí.

Ở Mỹ hay ở Việt Nam mỗi nơi đều có một cái sướng hay khổ khác nhau. Ở Mỹ, những người Việt Nam như tôi cảm thấy trống trải, cô đơn nhưng nhiều cơ hội làm giàu. Còn ở Việt Nam, ăn uống, sung sướng, tinh thần thoải mái nhưng không phải ai cũng có cơ hội mua nhà, mua xe nếu không có gia đình hỗ trợ. Rất nhiều các bạn tôi ở Việt Nam làm 20 triệu đồng một tháng nhưng vẫn không có khả năng mua nhà chung cư nếu không có bố mẹ cho tiền. Đấy là hai sự khác biệt giữa Mỹ và Việt Nam.

Anhchu81

Chia sẻ về cuộc sống ở nước ngoài tại đây. Độc giả vui lòng viết bằng file word, tiếng Việt, có dấu. VnExpress có quyền biên tập bài viết.


© Copyright 1997-2010 VnExpress.net, All right reserved Contact us - Thông tin Tòa soạn

® VnExpress giữ bản quyền nội dung trên website này.
Bệnh bất lực, sự nhiệt tình và dăm cái tát

Đăng bởi bvnpost on 29/07/2010

Trần Dương

I. Bệnh bất lực

Từ cổ chí kim, nhân loại luôn phải đương đầu và luôn sợ hãi căn bệnh “bất lực” quái ác. Dù là Hoàng đế hay thường dân, dù giàu sang hay nghèo mạt, nhưng một khi căn bệnh “bất lực” tới viếng thì cũng đều như nhau. Tất cả đều phải lâm vào cái cảnh “lực bất tòng tâm”. Thật là khủng khiếp. Bởi lẽ, sống mà không thể làm được những gì mình muốn thì có sống cũng không hơn chết là bao.

Ở phạm vi nhỏ trong mỗi con người, bệnh bất lực hiểm ác và đáng sợ như vậy thì chắc chắn ở phạm vi vĩ mô, căn bệnh bất lực sẽ để lại những hậu quả ghê gớm và nguy hại gấp hàng ngàn lần. Vậy thì, hãy thử tìm hiểu xem căn bệnh “bất lực” ở tầm “vĩ mô” này. Không quá khó khăn để nhận ra căn bệnh bất lực ở tầm “vĩ mô” đang ngự trị ở dải đất hình chữ “S” này.

1 . Ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng và Bộ Công thương. Ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Công thương “bất lực” trong việc quản lý, khai thác, và xuất khẩu tài nguyên của đất nước. Đến ngay Phó Chủ nhiệm UB Khoa học, Công nghệ và Môi trường Nghiêm Vũ Khải đã phải ví von rằng “tình trạng khai thác tài nguyên Việt Nam đang theo… chủ nghĩa thực dân” (1) thì căn bệnh “bất lực” của ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng và Bộ Công thương đã di căn trầm trọng đến mức nào! “HS – TS – VN” trên đường phố »
Bệnh bất lực, sự nhiệt tình và dăm cái tát

Đăng bởi bvnpost on 29/07/2010

Trần Dương

I. Bệnh bất lực

Từ cổ chí kim, nhân loại luôn phải đương đầu và luôn sợ hãi căn bệnh “bất lực” quái ác. Dù là Hoàng đế hay thường dân, dù giàu sang hay nghèo mạt, nhưng một khi căn bệnh “bất lực” tới viếng thì cũng đều như nhau. Tất cả đều phải lâm vào cái cảnh “lực bất tòng tâm”. Thật là khủng khiếp. Bởi lẽ, sống mà không thể làm được những gì mình muốn thì có sống cũng không hơn chết là bao.

Ở phạm vi nhỏ trong mỗi con người, bệnh bất lực hiểm ác và đáng sợ như vậy thì chắc chắn ở phạm vi vĩ mô, căn bệnh bất lực sẽ để lại những hậu quả ghê gớm và nguy hại gấp hàng ngàn lần. Vậy thì, hãy thử tìm hiểu xem căn bệnh “bất lực” ở tầm “vĩ mô” này. Không quá khó khăn để nhận ra căn bệnh bất lực ở tầm “vĩ mô” đang ngự trị ở dải đất hình chữ “S” này.

1 . Ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng và Bộ Công thương. Ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Công thương “bất lực” trong việc quản lý, khai thác, và xuất khẩu tài nguyên của đất nước. Đến ngay Phó Chủ nhiệm UB Khoa học, Công nghệ và Môi trường Nghiêm Vũ Khải đã phải ví von rằng “tình trạng khai thác tài nguyên Việt Nam đang theo… chủ nghĩa thực dân” (1) thì căn bệnh “bất lực” của ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng và Bộ Công thương đã di căn trầm trọng đến mức nào!


2. Ông Bộ trưởng Hồ Nghĩa Dũng và Bộ GTVT. Ông Bộ trưởng Hồ Nghĩa Dũng cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ GTVT “bất lực” trong việc quản lý và xây dựng các công trình giao thông, cơ sở hạ tầng của đất nước. Nơi nào có xây cầu và làm đường thì nơi đó có “rút ruột”, cũng như có tai nạn chết người, nứt nẻ, “sụt lún cục bộ”, hay hiệu quả kinh tế của dự án là con số “0 – không” tròn trĩnh. Nhưng ông Bộ trưởng Hồ Nghĩa Dũng và bộ sậu dưới trướng không bao giờ tìm ra được nguyên nhân – mà tất cả đều do “thời tiết” – “Không biết, không báo, và không nghe”!

3. Ông Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên và Bộ Tài nguyên Môi trường. Ông Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ TN-MT “bất lực” trong việc quản lý vấn đề môi trường. Sông Thị Vải chết dần chết mòn nhưng Ông Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ TN-MT “bất lực” đưa Vedan ra trước Công lý (2). Đã vậy năm ngoái, Vedan còn được đề nghị trao “huân chương”, trao bằng khen vì “sức khỏe cộng đồng” (3)!

4. Ông Bộ trưởng Vũ Văn Ninh và Bộ Tài chính. Ông Bộ trưởng Vũ Văn Ninh cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Tài chính “bất lực” trong việc quản lý các “đại công ty – đại tập đoàn”. Các “đại công ty – đại tập đoàn” được ưu tiên những miếng “mồi ngon béo bở” trong kinh doanh cũng như được ưu ái đất đai, tài sản, và luật lệ kinh doanh – nhưng những “đại công ty – đại tập đoàn” này ít bao giờ có lời. Hoặc là có lời thì phân lời rất ít (4)! Và gần đây là con tàu “Vinasink” đã nhấn chìm 4 tỷ đô la Mỹ công nợ cùng nền công nghiệp đóng tàu. Tuy nhiên, tiền lương của ông Bộ trưởng Vũ Văn Ninh và bộ sậu dưới trướng lãnh về hàng tháng thì rất nhiều (5).

5. Ông cựu Bộ trưởng Nguyễn Thiện Nhân và Bộ GDĐT. Ông cựu Bộ trưởng Nguyễn Thiện cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ GĐDT “bất lực” trong việc quản lý và đào tạo nền giáo dục nước nhà. Thầy Đỗ Việt Khoa đã “anh dũng hy sinh” bởi vì dám đứng lên chống lại tiêu cực ở Trường Vân Tảo. Cũng may là Thầy Đỗ Việt Khoa chỉ mới “hy sinh sự nghiệp” (6) mà thôi – tính mạng vẫn còn giữ được – chứ mất mạng luôn thì quả là “thê thảm, thê thảm”. Nhưng vẫn chả sao – “vắng mợ chợ vẫn đông” mà. Nền giáo dục nước nhà vẫn đi “đúng hướng” đó thôi (7)! Bộ GĐDT vẫn sẽ đào tạo 20.000 Tiến sĩ. Học Tiến sĩ vẫn chỉ cần 6 tháng là xong (8). Tiến sĩ vẫn ra lò đều đều và sẽ lên như diều gặp gió sau khi có bằng “Tiến sĩ”! Chỉ tội tiền thuế của dân hao hụt một con số đến là khủng khiếp (17.000 USD x 20.000 = 340.000.000 USD – ba trăm bốn mươi triệu đô la Mỹ! Chao ôi! Mặt người dân sẽ dài xuống tận ngực mất thôi!)

6. Ông Bộ trưởng Phạm Gia Khiêm và Bộ Ngoại giao. Ông Bộ trưởng Phạm Gia Khiêm cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Ngoại giao “bất lực” trước việc Trung Quốc mưu đoạt lãnh hải, đảo, và biên cương của Tổ quốc. Phát Ngôn viên của Bộ Ngoại giao là bà Nguyễn Phương Nga vẫn đều đều phản đối nhưng Trung Quốc vẫn lai rai “nước chảy đá mòn tinh vi tinh xảo” (9 &10).

7. Ông Bộ trưởng Võ Hồng Phúc và Bộ Kế hoạch và Đầu tư (KH&ĐT). Ông Bộ trưởng Võ Hồng Phúc cùng nhân viên dưới trướng ở KH&ĐT “bất lực” trong việc quản lý và giải ngân vốn ODA. Mà theo WB (Ngân hàng Thế giới) thì nguyên nhân chính là do “khâu chuẩn bị dự án chưa tốt, năng lực triển khai của các ban, ngành cũng như năng lực tư vấn dự án trong nước chưa đáp ứng được yêu cầu đặt ra” (11).

Có lẽ, quan chức Ngân hàng Thế giới không nắm được tin tức, hoặc do “thế lực thù địch” xúi bậy nên nói vậy. Chứ nền Giáo dục Việt Nam thuộc loại ưu hạng. Người dân Việt Nam ra ngõ còn gặp Tiến sĩ thì “khâu chuẩn bị dự án chưa tốt, năng lực triển khai của các ban, ngành cũng như năng lực tư vấn dự án trong nước chưa đáp ứng được yêu cầu đặt ra” là hoàn toàn sai sự thật!

8. Ông Bộ trưởng Trần Văn Tuấn và Bộ Nội vụ. Ông Bộ trưởng Trần Văn Tuấn cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Nội vụ “bất lực” trong việc quản lý nhân viên với nạn “chạy chức” vì “Khó chấm dứt tình trạng chạy chức, chạy quyền vì người chạy có báo đâu mà biết”. Bộ trưởng Bộ Nội vụ Trần Văn Tuấn vẫn quả quyết (12).


Chả lẽ dân ăn trộm lại báo cho công an biết là tối nay tụi nó đi ăn trộm chỗ nào để cho công an thộp cổ tụi nó? Thông thái làm sao! Chiều sâu cũng như ấn tượng của câu nói trên đây của ông Bộ trưởng Trần Văn Tuấn vượt qua cái câu “Nuôi lợn cho ta thịt mỡ da lông” mà người dân sống dưới chế độ XHCN vẫn thường nghe rất nhiều. Bái phục bái phục.

9. Ông Bộ trưởng Cao Đức Phát và Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn (NN&PTNT). Ông Bộ trưởng Cao Đức Phát cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ NN&PTNT “bất lực” trong việc quản lý và xuất khẩu lúa gạo khiến cho bà con nông dân điêu đứng – dù các công ty lương thực của Nhà nước vẫn đều đều lời to (nhưng lại không vào túi Nhà nước mà lỗ hà ra lỗ hổng, đó là điều cầm chắc). Đổi lại, ông Bộ trưởng Cao Đức Phát đã “dũng cảm nhận lỗi” và vẫn phây phây đi kiểm tra đây đó. Dù những con số của ông Bộ Cao Đức Phát là những con số ma, số quỷ không đáng để tin cậy. 18 tỉnh cho nước ngoài thuê đất rừng thì ông chỉ “đếm” được có 10 tỉnh (13).

10. Ông Bộ trưởng Nguyễn Quốc Triệu và Bộ Y tế. Ông Bộ trưởng Nguyễn Quốc Triệu cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Y tế “bất lực” trong việc quản lý các nhà thuốc, giá cả thuốc tây, cũng như cải thiện tình hình sinh hoạt tồi tệ tại các bệnh viện. Cò thuốc tây, cò bệnh viện, cò nhà xác….. bát nháo nhưng vẫn mãi là “biết rồi nói mãi khổ lắm”….!


Ối giời ơi. Một nước có bao nhiêu Bộ mà có đến 10 Bộ “bất lực” rồi thì chả trách sao Đất nước không đi lùi? Mà nào đã hết đâu. Nếu kể ngay thẳng thì chắc cũng còn dăm ba Bộ nữa được vào bảng “phong thần”.

Và chỉ cần lướt qua bảng “phong thần” trên đây thì cũng đủ biết ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng đang bị bệnh “bất lực”. Bởi lẽ, người Việt có câu “Đứng mũi chịu sào”. Là đương kim Thủ tướng thì ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng không thể nào chối bỏ trách nhiệm trong căn bệnh “bất lực” của các Bộ ngành trên đây.

Ngoài ra, căn bệnh “bất lực” của ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn trầm trọng hơn khi ông Thủ tướng đã “bất lực” trước căn bệnh tham nhũng trầm kha. Từ khi nhậm chức đến nay, ông Thủ tướng không khui được vụ tham nhũng nào ra trò – dù những vụ hối lộ tai tiếng như PCI, tiền Polymer đã lộ ra trước mắt.

Không chỉ “bất lực” với căn bệnh trầm kha “tham nhũng”, ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn “bất lực” trong việc 18 Chủ tịch tỉnh biên giới ngang nhiên cho phép các công ty Trung Quốc thuê đất rừng dài hạn trong vòng 50 năm. Các Cụ lão thành như Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã trên dưới chín mươi. Hai Cụ đã mắt mờ, tai kém nhưng vẫn còn biết sự hung hiểm của việc cho Trung Quốc thuê rừng 50 năm. Và chính các Cụ là những người gióng hồi chuông cảnh tỉnh cho ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thì rõ rằng căn bệnh “bất lực” của ông Thủ tướng đã vào hàng “di căn hết thuốc chữa”!

II. Sự nhiệt tình và dăm cái tát

Tuy ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cùng các Bộ ngành dưới trướng mang căn bệnh “bất lực” trước những vấn nạn của quốc gia, nhưng ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và bộ sậu dưới quyền lại rất “nhiệt tình” trong những kế hoạch nửa vời hao tiền tốn bạc của Nhân Dân.

- Bộ GTVT với kế hoạch mua con tàu đồng nát Hoa Sen! Nhiệt tình vay nợ cho Vinashin để rồi hôm nay Vinashin trở thành “Vinasink”!

- Bộ Y tế với kế hoạch tăng tiền viện phí gấp hơn 20 lần!

- Bộ Giáo dục với đề xuất tăng học phí đến mức người dân phải kêu oai oái!

- Dù “bất lực” trước quốc nạn tham nhũng nhưng ông Thủ tướng “nhiệt tình chỉ đạo” đem bà Ba Sương ra bỏ tù.

- Ông Thủ tướng và Bộ Công thương nhiệt tình ủng hộ dự án khai thác bauxite Tây Nguyên. Một dự án 50/50 và mãi đến 45 năm sau mới có lời!

Trên đây chỉ là một vài con số ít ỏi trong những sự “nhiệt tình” của ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và bộ sậu dưới trướng với những dự án nửa vời. Dân (nó là) gian có câu “Thớt có tanh tao ruồi đỗ đến – Gan không mật mỡ kiến bò chi”. Do vậy, không quá khó khăn để thấy rằng những miếng mồi béo bở thì khó bị những người tham ăn bỏ qua. Do vậy, không quá khó khăn để mọi người nhận ra tại sao ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và bộ sậu rất hăng say, nhiệt tình hết mình trong dự án Đường sắt cao tốc (ĐSCT) trong kỳ họp Quốc hội vừa qua.

Niềm vui của hơn 85 triệu người Việt Nam khi Quốc hội bác bỏ dự án vĩ cuồng Đường sắt cao tốc (ĐSCT) còn chưa kịp lắng xuống thì cái bóng ma ĐSCT đã hiện về báo mộng một tai ương đang chờ Đất nước vẫn đang lơ lửng phía trước.

“Trong phiên họp Thường vụ Quốc hội sáng 20/7, ông Nguyễn Xuân Phúc khẳng định, việc tạm dừng dự án là để Chính phủ chuẩn bị kỹ hơn chứ không phải có sự khác nhau trong quan điểm giữa Quốc hội và Chính phủ”

“Đường sắt cao tốc là dự án quan trọng. Chính phủ sẽ lắng nghe các ý kiến và nghiên cứu thời gian thích hợp trình dự án”, ông Phúc nói (14).

Dự án ĐSCT với số vốn khoảng 56 tỷ đô la. Đây chỉ là con số “dự tính” vì những người lập báo cáo tiền khả thi để trình Quốc hội không có khả năng tính được con số chính xác. Và kinh phí cho việc nghiên cứu khả thi dự án ĐSCT là 5.6 tỉ đô la. Cả hai con số 56 tỉ đô la tổng số vốn đầu tư và 5.6 tỷ đô la kinh phí nghiên cứu khả thi là những con số hấp dẫn mà nhóm quyền lợi khó có thể bỏ qua dễ dàng.

Thế nhưng, khi ông Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã đường đường chính chính nói ra những lời trên đây thì vô hình trung ông Bộ trưởng Nguyễn Xuân Phúc đã tát vào mặt rất nhiều người.

Thứ nhất. Một dự án quan trọng chiếm cả hơn nửa GDP của Đất Nước mà chưa được “chuẩn bị kỹ lưỡng” thì tại sao ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho phép Bộ GTVT trình Quốc hội? Có phải điều này nói lên sự hời hợt, thiếu trách nhiệm với Đất Nước và với Nhân Dân bởi vì ông Thủ tướng coi hai chữ “Tâm và Tầm” quá nhẹ?

Thứ hai. Ông Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng đã nghênh ngang trước Quốc hội rằng “..Yên tâm làm ĐSCT…”! Một đại dự án mà chưa được chuẩn bị kỹ lưỡng thì dựa vào đâu để mà “yên tâm tiền dân”?

Thứ ba. Chính miệng ông Bộ trưởng Bộ GTVT Hồ Nghĩa Dũng nói rằng “Báo cáo chuẩn bị kỹ quá”!

Thứ tư. Ông Bộ trưởng Bộ KH&ĐT Võ Hồng Phúc đã mạnh miệng trước Quốc hội rằng “chúng tôi đã tính kỹ hết cả rồi … cứ làm đi”.

Vậy mà, hôm nay ông Bộ trưởng Nguyễn Xuân Phúc lại khẳng định “Chính phủ dừng lại để chuẩn bị kỹ hơn” thì khác nào ông Phúc đã vỗ “bốp bốp” vào mặt vào đồng liêu cũng như thượng cấp của mình!

III. Lời kết

Đại dự án ĐSCT không có chút hy vọng – dù là chút hy vọng mong manh – để đem lại kết quả thành công. Bởi vì, những người ủng hộ đại dự án này – từ ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho đến những người lập báo cáo tiền khả thi, tất cả đều chưa bao giờ có thể thuyết phục được người dân Việt Nam bằng những chứng minh, hay những con số cụ thể. Thay vào đó là những con số mơ hồ đã được tô hồng chuốt lục hay những kiểu lập luận đầy hoang tưởng, lấp liếm mang tính ngụy biện.

Vậy thì, có phải đại dự án vĩ cuồng ĐSCT là một miếng mồi ngon, hay là thế lực ngoại bang nào đã nắm thóp được lãnh đạo Việt Nam? Do vậy, đại dự án vĩ cuồng này sẽ phải được làm bằng mọi giá – cho dù dự án ĐSCT có thể đẩy Đất Nước lâm vào cảnh phá sản, nợ nần. Tất cả còn quá sớm để nói. Nhưng có lẽ hơn 85 triệu người dân Việt Nam đủ tỉnh táo để kịp quyết định vận mệnh của Đất Nước -Tổ Quốc thiêng liêng của mình trước khi nó chìm theo con tàu Vinashink!

TD

HT Mạng Bauxite Việt Nam biên tập

(1) http://dantri.com.vn/c20/s20-410791/phai-dung-ngay-xuat-khau-khoang-san-tho.htm

(2) http://vietnamnet.vn/khoahoc/2008/09/803852/

(3) http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/10/3BA14F8E/

(4) http://phapluattp.vn/2009090402564562p1014c1068/da-so-tap-doan-tong-cong-ty-nha-nuoc-hoat-dong-hieu-qua.htm

(5) http://www.maivoo.com/2010/06/10/Luong-lanh-dao-SCIC-cao-gap-10-lan-luong-Chu-tich-nuoc-n182524.html

(6) http://nld.com.vn/20100520110924835P0C1017/thay-do-viet-khoa-xin-thoi-nghe-giao.htm

(7) http://www.vietnamnet.vn/giaoduc/201006/Nhung-con-so-giao-duc-duoi-thoi-Bo-truong-Nguyen-Thien-Nhan-916378/

(8) http://vietnamnet.vn/tinnhanh/201007/Pho-bi-thu-Yen-Bai-hoc-tien-si-chi-6-thang-924698/

( 9) http://vnexpress.net/GL/The-gioi/2010/06/3BA1D54A/

(10) http://www.boxitvn.net/bai/7502

(11) http://vnexpress.net/GL/Kinh-doanh/2010/07/3BA1E1ED/

(12) http://vietnamnet.vn/chinhtri/200911/Kho-cham-dut-chay-chuc-quyen-vi-nguoi-chay-co-bao-dau-879528/

(13) http://vietnamnet.vn/chinhtri/201006/Cho-nuoc-ngoai-thue-dat-rungChinh-phu-noi-10-QH-bao-18-915523/


“HS – TS – VN” trên đường phố »
Bệnh bất lực, sự nhiệt tình và dăm cái tát

Đăng bởi bvnpost on 29/07/2010

Trần Dương

I. Bệnh bất lực

Từ cổ chí kim, nhân loại luôn phải đương đầu và luôn sợ hãi căn bệnh “bất lực” quái ác. Dù là Hoàng đế hay thường dân, dù giàu sang hay nghèo mạt, nhưng một khi căn bệnh “bất lực” tới viếng thì cũng đều như nhau. Tất cả đều phải lâm vào cái cảnh “lực bất tòng tâm”. Thật là khủng khiếp. Bởi lẽ, sống mà không thể làm được những gì mình muốn thì có sống cũng không hơn chết là bao.

Ở phạm vi nhỏ trong mỗi con người, bệnh bất lực hiểm ác và đáng sợ như vậy thì chắc chắn ở phạm vi vĩ mô, căn bệnh bất lực sẽ để lại những hậu quả ghê gớm và nguy hại gấp hàng ngàn lần. Vậy thì, hãy thử tìm hiểu xem căn bệnh “bất lực” ở tầm “vĩ mô” này. Không quá khó khăn để nhận ra căn bệnh bất lực ở tầm “vĩ mô” đang ngự trị ở dải đất hình chữ “S” này.

1 . Ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng và Bộ Công thương. Ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Công thương “bất lực” trong việc quản lý, khai thác, và xuất khẩu tài nguyên của đất nước. Đến ngay Phó Chủ nhiệm UB Khoa học, Công nghệ và Môi trường Nghiêm Vũ Khải đã phải ví von rằng “tình trạng khai thác tài nguyên Việt Nam đang theo… chủ nghĩa thực dân” (1) thì căn bệnh “bất lực” của ông Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng và Bộ Công thương đã di căn trầm trọng đến mức nào!


2. Ông Bộ trưởng Hồ Nghĩa Dũng và Bộ GTVT. Ông Bộ trưởng Hồ Nghĩa Dũng cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ GTVT “bất lực” trong việc quản lý và xây dựng các công trình giao thông, cơ sở hạ tầng của đất nước. Nơi nào có xây cầu và làm đường thì nơi đó có “rút ruột”, cũng như có tai nạn chết người, nứt nẻ, “sụt lún cục bộ”, hay hiệu quả kinh tế của dự án là con số “0 – không” tròn trĩnh. Nhưng ông Bộ trưởng Hồ Nghĩa Dũng và bộ sậu dưới trướng không bao giờ tìm ra được nguyên nhân – mà tất cả đều do “thời tiết” – “Không biết, không báo, và không nghe”!

3. Ông Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên và Bộ Tài nguyên Môi trường. Ông Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ TN-MT “bất lực” trong việc quản lý vấn đề môi trường. Sông Thị Vải chết dần chết mòn nhưng Ông Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ TN-MT “bất lực” đưa Vedan ra trước Công lý (2). Đã vậy năm ngoái, Vedan còn được đề nghị trao “huân chương”, trao bằng khen vì “sức khỏe cộng đồng” (3)!

4. Ông Bộ trưởng Vũ Văn Ninh và Bộ Tài chính. Ông Bộ trưởng Vũ Văn Ninh cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Tài chính “bất lực” trong việc quản lý các “đại công ty – đại tập đoàn”. Các “đại công ty – đại tập đoàn” được ưu tiên những miếng “mồi ngon béo bở” trong kinh doanh cũng như được ưu ái đất đai, tài sản, và luật lệ kinh doanh – nhưng những “đại công ty – đại tập đoàn” này ít bao giờ có lời. Hoặc là có lời thì phân lời rất ít (4)! Và gần đây là con tàu “Vinasink” đã nhấn chìm 4 tỷ đô la Mỹ công nợ cùng nền công nghiệp đóng tàu. Tuy nhiên, tiền lương của ông Bộ trưởng Vũ Văn Ninh và bộ sậu dưới trướng lãnh về hàng tháng thì rất nhiều (5).

5. Ông cựu Bộ trưởng Nguyễn Thiện Nhân và Bộ GDĐT. Ông cựu Bộ trưởng Nguyễn Thiện cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ GĐDT “bất lực” trong việc quản lý và đào tạo nền giáo dục nước nhà. Thầy Đỗ Việt Khoa đã “anh dũng hy sinh” bởi vì dám đứng lên chống lại tiêu cực ở Trường Vân Tảo. Cũng may là Thầy Đỗ Việt Khoa chỉ mới “hy sinh sự nghiệp” (6) mà thôi – tính mạng vẫn còn giữ được – chứ mất mạng luôn thì quả là “thê thảm, thê thảm”. Nhưng vẫn chả sao – “vắng mợ chợ vẫn đông” mà. Nền giáo dục nước nhà vẫn đi “đúng hướng” đó thôi (7)! Bộ GĐDT vẫn sẽ đào tạo 20.000 Tiến sĩ. Học Tiến sĩ vẫn chỉ cần 6 tháng là xong (8). Tiến sĩ vẫn ra lò đều đều và sẽ lên như diều gặp gió sau khi có bằng “Tiến sĩ”! Chỉ tội tiền thuế của dân hao hụt một con số đến là khủng khiếp (17.000 USD x 20.000 = 340.000.000 USD – ba trăm bốn mươi triệu đô la Mỹ! Chao ôi! Mặt người dân sẽ dài xuống tận ngực mất thôi!)

6. Ông Bộ trưởng Phạm Gia Khiêm và Bộ Ngoại giao. Ông Bộ trưởng Phạm Gia Khiêm cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Ngoại giao “bất lực” trước việc Trung Quốc mưu đoạt lãnh hải, đảo, và biên cương của Tổ quốc. Phát Ngôn viên của Bộ Ngoại giao là bà Nguyễn Phương Nga vẫn đều đều phản đối nhưng Trung Quốc vẫn lai rai “nước chảy đá mòn tinh vi tinh xảo” (9 &10).

7. Ông Bộ trưởng Võ Hồng Phúc và Bộ Kế hoạch và Đầu tư (KH&ĐT). Ông Bộ trưởng Võ Hồng Phúc cùng nhân viên dưới trướng ở KH&ĐT “bất lực” trong việc quản lý và giải ngân vốn ODA. Mà theo WB (Ngân hàng Thế giới) thì nguyên nhân chính là do “khâu chuẩn bị dự án chưa tốt, năng lực triển khai của các ban, ngành cũng như năng lực tư vấn dự án trong nước chưa đáp ứng được yêu cầu đặt ra” (11).

Có lẽ, quan chức Ngân hàng Thế giới không nắm được tin tức, hoặc do “thế lực thù địch” xúi bậy nên nói vậy. Chứ nền Giáo dục Việt Nam thuộc loại ưu hạng. Người dân Việt Nam ra ngõ còn gặp Tiến sĩ thì “khâu chuẩn bị dự án chưa tốt, năng lực triển khai của các ban, ngành cũng như năng lực tư vấn dự án trong nước chưa đáp ứng được yêu cầu đặt ra” là hoàn toàn sai sự thật!

8. Ông Bộ trưởng Trần Văn Tuấn và Bộ Nội vụ. Ông Bộ trưởng Trần Văn Tuấn cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Nội vụ “bất lực” trong việc quản lý nhân viên với nạn “chạy chức” vì “Khó chấm dứt tình trạng chạy chức, chạy quyền vì người chạy có báo đâu mà biết”. Bộ trưởng Bộ Nội vụ Trần Văn Tuấn vẫn quả quyết (12).


Chả lẽ dân ăn trộm lại báo cho công an biết là tối nay tụi nó đi ăn trộm chỗ nào để cho công an thộp cổ tụi nó? Thông thái làm sao! Chiều sâu cũng như ấn tượng của câu nói trên đây của ông Bộ trưởng Trần Văn Tuấn vượt qua cái câu “Nuôi lợn cho ta thịt mỡ da lông” mà người dân sống dưới chế độ XHCN vẫn thường nghe rất nhiều. Bái phục bái phục.

9. Ông Bộ trưởng Cao Đức Phát và Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn (NN&PTNT). Ông Bộ trưởng Cao Đức Phát cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ NN&PTNT “bất lực” trong việc quản lý và xuất khẩu lúa gạo khiến cho bà con nông dân điêu đứng – dù các công ty lương thực của Nhà nước vẫn đều đều lời to (nhưng lại không vào túi Nhà nước mà lỗ hà ra lỗ hổng, đó là điều cầm chắc). Đổi lại, ông Bộ trưởng Cao Đức Phát đã “dũng cảm nhận lỗi” và vẫn phây phây đi kiểm tra đây đó. Dù những con số của ông Bộ Cao Đức Phát là những con số ma, số quỷ không đáng để tin cậy. 18 tỉnh cho nước ngoài thuê đất rừng thì ông chỉ “đếm” được có 10 tỉnh (13).

10. Ông Bộ trưởng Nguyễn Quốc Triệu và Bộ Y tế. Ông Bộ trưởng Nguyễn Quốc Triệu cùng nhân viên dưới trướng ở Bộ Y tế “bất lực” trong việc quản lý các nhà thuốc, giá cả thuốc tây, cũng như cải thiện tình hình sinh hoạt tồi tệ tại các bệnh viện. Cò thuốc tây, cò bệnh viện, cò nhà xác….. bát nháo nhưng vẫn mãi là “biết rồi nói mãi khổ lắm”….!


Ối giời ơi. Một nước có bao nhiêu Bộ mà có đến 10 Bộ “bất lực” rồi thì chả trách sao Đất nước không đi lùi? Mà nào đã hết đâu. Nếu kể ngay thẳng thì chắc cũng còn dăm ba Bộ nữa được vào bảng “phong thần”.

Và chỉ cần lướt qua bảng “phong thần” trên đây thì cũng đủ biết ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng đang bị bệnh “bất lực”. Bởi lẽ, người Việt có câu “Đứng mũi chịu sào”. Là đương kim Thủ tướng thì ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng không thể nào chối bỏ trách nhiệm trong căn bệnh “bất lực” của các Bộ ngành trên đây.

Ngoài ra, căn bệnh “bất lực” của ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn trầm trọng hơn khi ông Thủ tướng đã “bất lực” trước căn bệnh tham nhũng trầm kha. Từ khi nhậm chức đến nay, ông Thủ tướng không khui được vụ tham nhũng nào ra trò – dù những vụ hối lộ tai tiếng như PCI, tiền Polymer đã lộ ra trước mắt.

Không chỉ “bất lực” với căn bệnh trầm kha “tham nhũng”, ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn “bất lực” trong việc 18 Chủ tịch tỉnh biên giới ngang nhiên cho phép các công ty Trung Quốc thuê đất rừng dài hạn trong vòng 50 năm. Các Cụ lão thành như Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã trên dưới chín mươi. Hai Cụ đã mắt mờ, tai kém nhưng vẫn còn biết sự hung hiểm của việc cho Trung Quốc thuê rừng 50 năm. Và chính các Cụ là những người gióng hồi chuông cảnh tỉnh cho ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thì rõ rằng căn bệnh “bất lực” của ông Thủ tướng đã vào hàng “di căn hết thuốc chữa”!

II. Sự nhiệt tình và dăm cái tát

Tuy ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cùng các Bộ ngành dưới trướng mang căn bệnh “bất lực” trước những vấn nạn của quốc gia, nhưng ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và bộ sậu dưới quyền lại rất “nhiệt tình” trong những kế hoạch nửa vời hao tiền tốn bạc của Nhân Dân.

- Bộ GTVT với kế hoạch mua con tàu đồng nát Hoa Sen! Nhiệt tình vay nợ cho Vinashin để rồi hôm nay Vinashin trở thành “Vinasink”!

- Bộ Y tế với kế hoạch tăng tiền viện phí gấp hơn 20 lần!

- Bộ Giáo dục với đề xuất tăng học phí đến mức người dân phải kêu oai oái!

- Dù “bất lực” trước quốc nạn tham nhũng nhưng ông Thủ tướng “nhiệt tình chỉ đạo” đem bà Ba Sương ra bỏ tù.

- Ông Thủ tướng và Bộ Công thương nhiệt tình ủng hộ dự án khai thác bauxite Tây Nguyên. Một dự án 50/50 và mãi đến 45 năm sau mới có lời!

Trên đây chỉ là một vài con số ít ỏi trong những sự “nhiệt tình” của ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và bộ sậu dưới trướng với những dự án nửa vời. Dân (nó là) gian có câu “Thớt có tanh tao ruồi đỗ đến – Gan không mật mỡ kiến bò chi”. Do vậy, không quá khó khăn để thấy rằng những miếng mồi béo bở thì khó bị những người tham ăn bỏ qua. Do vậy, không quá khó khăn để mọi người nhận ra tại sao ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và bộ sậu rất hăng say, nhiệt tình hết mình trong dự án Đường sắt cao tốc (ĐSCT) trong kỳ họp Quốc hội vừa qua.

Niềm vui của hơn 85 triệu người Việt Nam khi Quốc hội bác bỏ dự án vĩ cuồng Đường sắt cao tốc (ĐSCT) còn chưa kịp lắng xuống thì cái bóng ma ĐSCT đã hiện về báo mộng một tai ương đang chờ Đất nước vẫn đang lơ lửng phía trước.

“Trong phiên họp Thường vụ Quốc hội sáng 20/7, ông Nguyễn Xuân Phúc khẳng định, việc tạm dừng dự án là để Chính phủ chuẩn bị kỹ hơn chứ không phải có sự khác nhau trong quan điểm giữa Quốc hội và Chính phủ”

“Đường sắt cao tốc là dự án quan trọng. Chính phủ sẽ lắng nghe các ý kiến và nghiên cứu thời gian thích hợp trình dự án”, ông Phúc nói (14).

Dự án ĐSCT với số vốn khoảng 56 tỷ đô la. Đây chỉ là con số “dự tính” vì những người lập báo cáo tiền khả thi để trình Quốc hội không có khả năng tính được con số chính xác. Và kinh phí cho việc nghiên cứu khả thi dự án ĐSCT là 5.6 tỉ đô la. Cả hai con số 56 tỉ đô la tổng số vốn đầu tư và 5.6 tỷ đô la kinh phí nghiên cứu khả thi là những con số hấp dẫn mà nhóm quyền lợi khó có thể bỏ qua dễ dàng.

Thế nhưng, khi ông Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã đường đường chính chính nói ra những lời trên đây thì vô hình trung ông Bộ trưởng Nguyễn Xuân Phúc đã tát vào mặt rất nhiều người.

Thứ nhất. Một dự án quan trọng chiếm cả hơn nửa GDP của Đất Nước mà chưa được “chuẩn bị kỹ lưỡng” thì tại sao ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho phép Bộ GTVT trình Quốc hội? Có phải điều này nói lên sự hời hợt, thiếu trách nhiệm với Đất Nước và với Nhân Dân bởi vì ông Thủ tướng coi hai chữ “Tâm và Tầm” quá nhẹ?

Thứ hai. Ông Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng đã nghênh ngang trước Quốc hội rằng “..Yên tâm làm ĐSCT…”! Một đại dự án mà chưa được chuẩn bị kỹ lưỡng thì dựa vào đâu để mà “yên tâm tiền dân”?

Thứ ba. Chính miệng ông Bộ trưởng Bộ GTVT Hồ Nghĩa Dũng nói rằng “Báo cáo chuẩn bị kỹ quá”!

Thứ tư. Ông Bộ trưởng Bộ KH&ĐT Võ Hồng Phúc đã mạnh miệng trước Quốc hội rằng “chúng tôi đã tính kỹ hết cả rồi … cứ làm đi”.

Vậy mà, hôm nay ông Bộ trưởng Nguyễn Xuân Phúc lại khẳng định “Chính phủ dừng lại để chuẩn bị kỹ hơn” thì khác nào ông Phúc đã vỗ “bốp bốp” vào mặt vào đồng liêu cũng như thượng cấp của mình!

III. Lời kết

Đại dự án ĐSCT không có chút hy vọng – dù là chút hy vọng mong manh – để đem lại kết quả thành công. Bởi vì, những người ủng hộ đại dự án này – từ ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho đến những người lập báo cáo tiền khả thi, tất cả đều chưa bao giờ có thể thuyết phục được người dân Việt Nam bằng những chứng minh, hay những con số cụ thể. Thay vào đó là những con số mơ hồ đã được tô hồng chuốt lục hay những kiểu lập luận đầy hoang tưởng, lấp liếm mang tính ngụy biện.

Vậy thì, có phải đại dự án vĩ cuồng ĐSCT là một miếng mồi ngon, hay là thế lực ngoại bang nào đã nắm thóp được lãnh đạo Việt Nam? Do vậy, đại dự án vĩ cuồng này sẽ phải được làm bằng mọi giá – cho dù dự án ĐSCT có thể đẩy Đất Nước lâm vào cảnh phá sản, nợ nần. Tất cả còn quá sớm để nói. Nhưng có lẽ hơn 85 triệu người dân Việt Nam đủ tỉnh táo để kịp quyết định vận mệnh của Đất Nước -Tổ Quốc thiêng liêng của mình trước khi nó chìm theo con tàu Vinashink!

TD

HT Mạng Bauxite Việt Nam biên tập

(1) http://dantri.com.vn/c20/s20-410791/phai-dung-ngay-xuat-khau-khoang-san-tho.htm

(2) http://vietnamnet.vn/khoahoc/2008/09/803852/

(3) http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/10/3BA14F8E/

(4) http://phapluattp.vn/2009090402564562p1014c1068/da-so-tap-doan-tong-cong-ty-nha-nuoc-hoat-dong-hieu-qua.htm

(5) http://www.maivoo.com/2010/06/10/Luong-lanh-dao-SCIC-cao-gap-10-lan-luong-Chu-tich-nuoc-n182524.html

(6) http://nld.com.vn/20100520110924835P0C1017/thay-do-viet-khoa-xin-thoi-nghe-giao.htm

(7) http://www.vietnamnet.vn/giaoduc/201006/Nhung-con-so-giao-duc-duoi-thoi-Bo-truong-Nguyen-Thien-Nhan-916378/

(8) http://vietnamnet.vn/tinnhanh/201007/Pho-bi-thu-Yen-Bai-hoc-tien-si-chi-6-thang-924698/

( 9) http://vnexpress.net/GL/The-gioi/2010/06/3BA1D54A/

(10) http://www.boxitvn.net/bai/7502

(11) http://vnexpress.net/GL/Kinh-doanh/2010/07/3BA1E1ED/

(12) http://vietnamnet.vn/chinhtri/200911/Kho-cham-dut-chay-chuc-quyen-vi-nguoi-chay-co-bao-dau-879528/

(13) http://vietnamnet.vn/chinhtri/201006/Cho-nuoc-ngoai-thue-dat-rungChinh-phu-noi-10-QH-bao-18-915523/


(14) http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2010/07/3BA1E451/

Bài viết này được đăng vào 29/07/2010 lúc 5:59 sáng và tập tin được lưu ở Chính phủ. Bạn có thể theo dõi các phản hồi của bài viết này thông qua RSS 2.0 dòng thông tin. Tạm thời ngưng đáp
Bộ sưu tập siêu môtô đắt nhất thế giới
Chỉ có 2 bánh và không thể chở quá 3 người, nhưng những môtô dưới đây có giá bán thậm chí ngang ngửa các siêu xe 4 bánh.
MV-Augusta F4CC – 120.000 USD
MV-Augusta F4CC
F4CC là thành quả từ đam mê của Claudio Castiglioni, Giám đốc điều hành MV Agusta. Ông muốn sáng tạo nên một mẫu xe đặc biệt ấn tượng, cá tính và tính năng vượt lên tất cả những siêu môtô trên thị trường.
Tuy có vẻ già dặn nhưng so về sức mạnh khó có chiếc môtô "trẻ" nào vượt qua được F4CC. Động cơ dung tích 1.078 phân khối, lớn nhất trong hệ thống MV Agusta, cung cấp công suất cực đại 200 mã lực, đủ để đẩy nó lên tốc độ tối đa 315 km/h. (Thêm ảnh MV-Augusta F4CC)
MTT Turbine SuperBike – 150.000 USD
MTT Turbine SuperBike
Turbin SuperBike là chiếc xe của những điều đặc biệt. Sử dụng động cơ turbin loại Rolls-Royce Allison 250, công suất 320 mã lực và tốc độ tối đa lên tới 365 km/h. Sách kỷ lục Guinness đã ghi nhận Turbine Superbike là chiếc môtô nhanh và đắt nhất thế giới. Giá bán của nó gần bằng 2 chiếc BMW X5 đời mới.
Icon Sheene – 160.000 USD
Icon Sheene
Siêu môtô của nhà thiết kế Andrew Morris nhằm vinh danh và tưởng nhớ tay đua môtô nổi tiếng người Anh Barry Sheene.
Icon Sheene trang bị động cơ hàng "khủng" tăng áp turbin 4 xi-lanh thẳng hàng, dung tích 1,4 lít của hãng Suzuki. Công suất 250 mã lực và mô-men xoắn cực đại 180 Nm. Con số 52 chiếc xe được sản xuất cũng là số tuổi lúc Sheene mất. (Thêm ảnh Icon Sheene)
Macchia Nera concept – 201.000 USD
Macchia Nera concept
Macchia Nera concept
Thành hình từ động cơ của Ducati 998RS, siêu môtô Italy này tích hợp những công nghệ đỉnh cao với những chất liệu cực nhẹ như hợp kim nhôm hay titan, giúp giảm thiểu sức nặng của xe.
Machia Nera concept không được sản xuất để bán rộng rãi, nhưng với số tiền hơn 200.000 USD, một tay chơi có thể thõa mãn giấc mộng sở hữu siêu xe.
Ecosse Titanium Series RR Limited Edition – 275.000 USD
Ecosse Titanium Series RR Limited Edition
Chiếc môtô hạng sang với bộ khung sườn bằng titan, thân và vành xe bằng sợi carbon. Động cơ siêu nạp phun xăng trực tiếp dung tích 2.150 cc với sức mạnh hơn 200 mã lực. Chỉ có 10 chiếc được sản xuất. (Thêm ảnh Ecosse Titanium Series RR Limited Edition)
Dodge Tomahawk V10 Superbike – 555.000 USD
Dodge Tomahawk V10 Superbike
Siêu môtô trang bị động cơ V10 dung tích 8,3 lít với 10 xi-lanh giúp nó có khả năng đạt đốc độ tối đa lý thuyết là 640 km/h. Hệ thống treo 4 bánh độc lập đưa tổng khối lượng nặng 680 kg tăng tốc lên 100 km/h chỉ sau khoảng 2,5 giây, nhanh hơn rất nhiều so với phần lớn siêu ôtô.
Mỹ Anh (theo Most Expensive)
 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay ngày 13/7/2024 thứ bảy

Hôm nay ngày 11 tháng 8 năm 2024 Chúa nhật

Hôm nay ngày 06/7/2024 thứ bảy